Vào 1 buổi sáng đẹp trời, anh ấy đến công ty với tâm trạng vui vẻ khiến chúng tôi cảm thấy nhẹ nhõm(-_*).
Như thường lệ anh ấy cầm chổi lông gà và đi dọc theo các tầng, các kệ để phủi bụi cho chúng tôi.
Chợt 1 cuộc điện thoại gọi đến, chúng tôi chẳng nghe gì ngoài các câu trả lời: “ Dạ, van cổng ty chìm màu xanh , van cổng ty nổi màu đỏ, van 1 chiều lá lật màu xanh sơn epoxy, van bướm tay gạt, van bi gang nối bích màu trắng, khớp nối chống rung cao su mỗi loại 1 cái hả chị? Dạ dạ,.. em biết rồi chị”.
Xong! Tắt máy cái bộp, anh ấy để điện thoại xuống và bắt đầu đeo găng tay vào.
Chúng tôi không biết việc gì xảy ra, nhưng những đứa khác thì :
Nhốc Van Bi nối ren lảm nhảm: “ may quá mình đã bị loại khỏi cuộc chơi, cứ ung dung mà nằm nghỉ khỏe kkkk….” . Bạn Van Bướm Tay Quay nhìn sang người anh em cùng mẹ khác cha – Van Bướm Tay Gạt thỏ thẻ: “Chúc anh may mắn ” . Van bướm tay gạt chẳng nói gì mà nhìn sang bạn Van 1 Chiều Lá Lật ở kệ bên kia đang khóc thút thít: ”thế là mình sắp xa các bạn rồi huhu….” . “Trời ơi” Một tiếng la to từ góc kệ tầng 4 bạn Van Cầu văng vẳng: “Có gì đâu mà khóc, chuyện bình thường như từ trường của trái đất, bạn không đi thì nằm đây canh nhà à, chúng ta mỗi đứa đều có 1 hình dáng riêng, 1 chức năng riêng chứ phải ai cũng giống ai, chúng ta được sinh ra là để thực hiện các sứ mệnh vĩ đại chứ không phải để nằm nhà nghỉ mát,,,,bla bla… Đang luyên thuyên thì anh Van Cổng Ty Nổi Màu Đỏ bên dưới vỗ ngực xen vào: “ Chú mày chỉ được cái nói đúng, các em ở lại mạnh khỏe nhé , anh đi mang trên mình một chức năng vô cùng to lớn và ghê ghớm cũng giống như màu đỏ trên người anh vậy, anh lúc nào cũng hừng hực năng lượng, khí thế ngời ngời thì mới có thế đưa nước dập tắt ngay các cuộc hỏa hạn mà con người bất cẩn gây ra. Anh tự hào về điều đó…”. Mấy đứa nhốc Van Đồng nào là Van cửa, van cầu, van xả khí, van an toàn, Lọc Y, … hùa nhau xì xầm: “ Đấy! Đến giờ rồi đấy ! Biết rồi – Khổ nắm – Lói mãi”.
Chuyện… Anh ấy đang bê lần lượt 7 tên van “chính chủ” ra khỏi kệ và tập trung ở phía trước trong sự nháo nhào của mọi người. Một lúc sau, đứa ít nói nhất xóm cũng là đứa được đưa ra cuối cùng tự nhiên hôm nay lên tiếng thắc mắc: “ Lạ thật! Mọi hôm chúng ta được bê ra là đưa ngay lên xe, sao hôm nay không những không đưa lên xe mà lại được tắm rửa, lau chùi thật kỹ lưỡng và bóng bẩy, nhất là mỗi tên chỉ có 1 đứa , nếu là mọi khi thì mỗi tên phải trên con số 10 mới được đưa đi, có khi nào … “.
Câu nói của Khớp Nối Cao Su Chống Rung làm thức tỉnh 6 tên còn lại, tụi nó bắt đầu hoài nghi không biết anh ấy đang làm cái gì. Mặc kệ chúng nó đang nghĩ gì anh ấy bắt đầu xếp hàng chúng lần lượt từng tên tựa vào tường.
Bạn Van Một Chiều bự con nhất được xếp trước, lần lượt đến các tên còn lại. Hết chỗ, anh ấy không biết xếp Van Bướm và Khớp nối nơi nào cho hợp lý, xếp hàng trước thì che mất hàng sau, xếp một bên thì hết chỗ. Van Bi hồi hộp nghĩ thầm,” anh ơi đừng đè hai đứa nó lên em, nặng lắm, tuy thân gang nhưng em cũng mỏng manh , dễ vỡ huhu..”. Van Cầu nơm nớp lo sợ thể hiện rõ ra bên ngoài, phần thân dưới rung lên đụng vào tường kêu ra tiếng,….
Sau một hồi loay hoay, Van Một Chiều la ó: “ OMG ! tại sao lại là tôi nhỉ? “, Van cầu nhìn sang than rằng: “Thôi rồi lượm ơi !” , 3 tên còn lại cười ngắt ngẻo trong sự thỏa mãn: “ hai bạn ăn cho nhiều vào rồi mập ú ụ, bụng phệ ra cả đống nên anh ấy làm vậy là đúng, hí hí….”. Khớp Nối Cao Su tỉnh nhất đám hỏi: “ Anh ấy làm gì mà có vẻ nghiêm trang quá nhỉ? Chúng nó tắt hẳn cười.
Anh ấy từ trong đi ra và mang theo vật gì đó, rồi đứng trước tụi nó post ra một câu: “ Hôm nay anh cho các em lên facebook, các em tha hồ thể hiện nhan sắc và chém gió không giới hạn, các em đứng yên đấy” .Vừa dứt câu, anh ấy cẩm cái mấy lấy nét và chụp choẹt đủ các kiểu, các góc cạnh, còn chúng nó nhìn nhau đồng thanh thốt lên: “ OH MY GOD”
Xem Thêm Sản Phẩm Từ Chúng Tôi.
Van Cầu Hơi